Cha ơi, con có xinh không ?
Cha ơi, con có xinh không ?
Chú Lý là đồng nghiệp của cha tôi, con gái chú cũng trạc tuổi tôi. Vợ chú Lý rất đẹp, trời sinh đã mỹ lệ, vậy nên cô con gái được thừa hưởng từ mẹ một nét đẹp nữ tính làm say lòng người, từ nhỏ đã có cốt cách cao sang.
Vì một lý do nào đó, chú Lý luôn không hài lòng khi người khác khen con gái chú xinh đẹp. Nếu như người khác lỡ lời nói câu khen ngợi, chú sẽ tỏ vẻ tức giận. Vì vậy bạn bè xung quanh đều không dám làm phật ý, biết đó là điều kiêng kị của chú.
Không chỉ vậy, con gái chú Lý từ nhỏ tới lớn đều ăn mặc hết sức bình thường, chưa bao giờ có được một chiếc váy hay một đôi giày đẹp. Thậm chí đôi lúc cô bé còn phải mặc những bộ quần áo cũ kỹ, nên cho dù cô có bao nhiêu xinh đẹp thì cũng không mấy ai chú ý.
Chú Lý thường xuyên nhắc nhở con gái rằng: “Con gái, con là đứa trẻ rất bình thường, không có gì nổi trội. Nếu con muốn có tương lai thì con đường duy nhất chính là học tập”.
Lúc đó, cô bé ghi nhớ lời cha nên luôn nỗ lực học tập. Cô tin rằng: “Không thể so gương mặt với người khác, mà chỉ có thể so tài hoa”.
Chú Lý là đặc biệt yêu các giá trị truyền thống, chú cho rằng tinh hoa văn hóa đều nằm trong những cuốn cổ thư mà người xưa để lại. Vậy nên, con gái dưới sự dẫn dắt của chú cũng giống như miếng bọt biển trong kho tàng tri thức. Từ nhỏ cô đã đọc hết các tác phẩm kinh điển như Tam tự kinh, Tứ đại danh tác, Sử ký, Luận ngữ, Đường thi, Tống từ… lại càng thêm thuộc nằm lòng, chỉ cần hạ bút là thành văn.
Cô bé ghi nhớ lời cha nên luôn nỗ lực học tập.
Bởi ít chú trọng ngoại hình nên cô cũng không đặt tâm trí lên việc ăn mặc, thường mặc đều là đồng phục nữ sinh, buộc tóc đuôi ngựa, chân đi giày vải, trang phục giản dị nhưng vẫn rất thanh lịch, gọn gàng.
Tôi và cô ấy từ nhỏ đã học chung một lớp, thành tích của cô luôn khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ. Đặc biệt ấn tượng là bộ môn ngữ văn, bài văn nào của cô cũng nhẹ nhàng tinh tế, câu từ uyển chuyển, vừa khiêm nhường lại vừa trí tuệ, thể hiện sự am hiểu tường tận các cổ thư thánh hiền, mỗi bài viết đều mang đầy khí chất văn chương.
Cô ấy từ tiểu học, trung học, tới phổ thông đều là học sinh xuất sắc nhất, vừa tốt nghiệp cấp 3 lại nhận được học bổng sang Mỹ du học, rồi tiếp tục nghiên cứu sinh, sau đó ở lại Mỹ làm việc, kết hôn và sinh con.
***
Tết năm ngoái cô ấy xin nghỉ phép về thăm nhà, khi gặp lại tôi quả thật vô cùng kinh ngạc. Đã quen biết cô từ lâu, nhưng lần này tôi thấy gương mặt của cô ngời sáng, cách nói chuyện nhẹ nhàng ưu nhã, cử chỉ cũng duyên dáng, cả người toát lên khí chất thanh cao.
Vịt con xấu xí trước đây, một cái chuyển người liền biến thành thiên nga kiều diễm. Tôi chào cô ấy, cô ấy cũng mỉm cười với tôi, nụ cười vẫn như ngày nào, đôi mắt như trăng sáng rất đẹp. Tôi nói đùa với cô ấy: “Từ nhỏ đến lớn cậu đều xinh đẹp như vậy, nhưng chú Lý lại nói cậu xấu xí, lúc ấy cậu có tin không?”. Cô ấy nghe xong cười lớn, nhưng hai má vẫn đỏ bừng trả lời tôi:
“Thật ra khi lên đại học tớ đã biết rồi, bởi vì lúc đó có rất nhiều nam sinh theo đuổi, còn bầu chọn tớ là hoa khôi. Sau đó tớ gọi điện cho cha và hỏi: Con không còn là vịt con xấu xí, phải không cha? Cha tớ trầm mặc rất lâu mới trả lời, câu trả lời của ông tớ không bao giờ quên. Ông nói:
‘Nha đầu à, bề ngoài chỉ là chiếc áo, áo dẫu đẹp đến đâu cũng có ngày biến thành cũ kỹ, nó không phải là mục tiêu con nên theo đuổi. Con không nên vào lúc cần nỗ lực lại chạy theo vẻ ngoài xinh đẹp, bị vẻ đẹp bên ngoài nhiễu loạn tâm trí và ý chí của con. Đây chính là sai lầm của 90% cô gái. Ta là cha của con, cha có nghĩa vụ giúp con tránh khỏi những con đường quanh co. Con hãy tin cha, cha nỗ lực nhiều năm như vậy cũng vì tương lai của con sau này”.
Một lời của cô ấy khiến tôi ngàn vạn lần cảm thán, cũng vô cùng khâm phục trí tuệ và dụng tâm của chú Lý.
Sau khi tắt máy, tớ đã suy nghĩ rất lâu. Ngẫm nghĩ về những lời mà cha nói, nhớ đến những chuyện xảy ra trong gần hai mươi năm cuộc đời, tớ rút ra rằng: Chẳng phải để có thành tích và vinh quang như ngày hôm nay, tất cả đều do chuyên tâm học hành sao? Vì vậy, tớ càng thêm rõ ràng mục tiêu của bản thân mình”.
Một lời của cô ấy khiến tôi ngàn vạn lần cảm thán, cũng vô cùng khâm phục trí tuệ và dụng tâm của chú Lý. Nếu như cô ấy không được cha mình dạy dỗ và dẫn dắt, có lẽ đã không thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay.
***
Thời trung học, ngồi phía trước tôi là một cô bạn đặc biệt xinh đẹp, được coi là nữ thần trong tim của tất cả nam sinh, có thể nói là cô gái xinh nhất trường.
Lúc đó có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô ấy, cho nên cô bắt đầu ăn vận những bộ quần áo sành điệu. Cô cũng tập tành trang điểm, đánh phấn, tô son, thậm chí còn làm tóc, đang học bài vẫn thường liếc mắt soi gương, tâm tư hoàn toàn không còn đặt trong việc học tập nữa.
Sau đó cô ấy có bạn trai, việc học hành bê trễ, lại thường xuyên đến muộn, thành tích rớt xuống năm người cuối cùng trong lớp, tên của cô ấy cũng thường xuyên xuất hiện trong sổ đầu bài. Cuối cùng vì rất nhiều nguyên nhân mà cô buộc phải nghỉ học, từ đó tôi không còn gặp lại cô bạn xinh đẹp ấy nữa.
Cho đến một ngày khi trở về quê nhà, tôi đã gặp cô ấy trong một khu chợ đông người. Cô ấy đẫy đà hơn, ăn mặc tuềnh toàng ra dáng một bà mẹ bỉm sữa, làn da thô ráp và khuôn mặt mệt mỏi.
Vì rất nhiều nguyên nhân mà cô buộc phải nghỉ học, từ đó tôi không còn gặp lại cô bạn xinh đẹp ấy nữa. (Ảnh: toplist.vn)
Lúc ấy tôi có phần giật mình vì sự thay đổi chóng mặt của cô bạn xinh đẹp năm nào. Cô mới chỉ hơn hai mươi tuổi nhưng gương mặt đã in hằn những lo toan của cuộc sống. Những ấn tượng đẹp về cô bạn thưở thiếu thời của tôi cũng vụt tan biến…
Từng đã một nữ sinh thông minh, xinh đẹp, đáng lẽ cô ấy đã có một tương lai đầy hứa hẹn. Nhưng cuộc sống đã đi đến bước này, quả thật cũng khiến cho tôi cảm thấy đau lòng, tiếc nuối.
***
Từ lúc bắt đầu sự nghiệp giáo dục, tôi đã gặp rất nhiều trường hợp tương tự như thế. Rất nhiều cô gái trẻ ngày nay đều bê trễ học hành, đáng lẽ cần phải nỗ lực học tập, họ lại dồn hết tâm trí vào trau chuốt vẻ ngoài, sa vào cạm bẫy của tình cảm luyến ái, sau đó không còn tâm trạng dành cho việc học nữa.
Thanh xuân như vậy có đẹp hay không? Có lẽ đủ ngọt ngào để khiến người ta say đắm, nhưng lại rất chóng vánh ngắn ngủi. Đến khi mộng ảo qua đi, họ sẽ rất nhanh phải đối diện với mặt tàn khốc của xã hội, vì áp lực tuổi tác và cuộc sống mà vội vàng lập gia đình, sinh con. Họ thường hay chọn lựa những người đàn ông giàu có nhưng không thật sự yêu thương mình. Sau khi kết hôn, họ lại tất bật việc nhà cửa, việc chồng con mà không thể chăm sóc cho bản thân mình.
Sau khi kết hôn thì tất bật việc nhà cửa, việc chồng con mà không thể chăm sóc cho bản thân mình. (Ảnh: mecuti.vn)
Có người nói năm tháng là kẻ thù của phụ nữ, lại có người nói không thể làm đẹp mới là kẻ thù thật sự của phụ nữ. Với những cô gái coi trọng ngoại hình, họ sẽ lệ thuộc vào những bộ mỹ phẩm có thương hiệu, những bộ quần áo thời trang hay một chiếc túi xách thời thượng, mới có thể duy trì được sự xinh đẹp của bản thân. Những cô gái như vậy, nếu không thể làm chủ tài chính, hoặc dựa vào đại gia, thì không đủ khả năng để chăm chút cho hình thức bên ngoài.
Còn với những cô gái tin rằng sắc đẹp đến từ trí tuệ và tâm hồn, thì chẳng cần phải đến spa sang trọng hay dùng những bộ mỹ phẩm đắt tiền, họ vẫn cứ luôn đẹp ở bất cứ nơi đâu. Từ ánh mắt, nụ cười, cho đến phong thái và cách ứng xử, họ đều toát lên một vẻ đẹp nội tâm thuần tịnh.
Cho nên, các cô gái, tôi mong rằng vào thời thanh xuân của mình các bạn hãy để cho bản thân “xấu xí” một chút, giản đơn một chút, như vậy các bạn mới có thể tập trung học tập, mới không bị vẻ ngoài làm phiền ý chí, quấy nhiễu quyết tâm. Mong các bạn sẽ không quên rằng, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện một khi đã qua đi thì cũng là vuột mất, cơ hội không còn quay trở lại được nữa.
Mong rằng “phái đẹp” chúng ta sẽ không chỉ đẹp về ngoại hình, mà còn đẹp về phẩm chất, đẹp về giá trị, và đẹp về tâm hồn…
Theo soundofhope.org
Khải Phong biên dịch
Chú Lý là đồng nghiệp của cha tôi, con gái chú cũng trạc tuổi tôi. Vợ chú Lý rất đẹp, trời sinh đã mỹ lệ, vậy nên cô con gái được thừa hưởng từ mẹ một nét đẹp nữ tính làm say lòng người, từ nhỏ đã có cốt cách cao sang.
Vì một lý do nào đó, chú Lý luôn không hài lòng khi người khác khen con gái chú xinh đẹp. Nếu như người khác lỡ lời nói câu khen ngợi, chú sẽ tỏ vẻ tức giận. Vì vậy bạn bè xung quanh đều không dám làm phật ý, biết đó là điều kiêng kị của chú.
Không chỉ vậy, con gái chú Lý từ nhỏ tới lớn đều ăn mặc hết sức bình thường, chưa bao giờ có được một chiếc váy hay một đôi giày đẹp. Thậm chí đôi lúc cô bé còn phải mặc những bộ quần áo cũ kỹ, nên cho dù cô có bao nhiêu xinh đẹp thì cũng không mấy ai chú ý.
Chú Lý thường xuyên nhắc nhở con gái rằng: “Con gái, con là đứa trẻ rất bình thường, không có gì nổi trội. Nếu con muốn có tương lai thì con đường duy nhất chính là học tập”.
Lúc đó, cô bé ghi nhớ lời cha nên luôn nỗ lực học tập. Cô tin rằng: “Không thể so gương mặt với người khác, mà chỉ có thể so tài hoa”.
Chú Lý là đặc biệt yêu các giá trị truyền thống, chú cho rằng tinh hoa văn hóa đều nằm trong những cuốn cổ thư mà người xưa để lại. Vậy nên, con gái dưới sự dẫn dắt của chú cũng giống như miếng bọt biển trong kho tàng tri thức. Từ nhỏ cô đã đọc hết các tác phẩm kinh điển như Tam tự kinh, Tứ đại danh tác, Sử ký, Luận ngữ, Đường thi, Tống từ… lại càng thêm thuộc nằm lòng, chỉ cần hạ bút là thành văn.
Cô bé ghi nhớ lời cha nên luôn nỗ lực học tập.
Bởi ít chú trọng ngoại hình nên cô cũng không đặt tâm trí lên việc ăn mặc, thường mặc đều là đồng phục nữ sinh, buộc tóc đuôi ngựa, chân đi giày vải, trang phục giản dị nhưng vẫn rất thanh lịch, gọn gàng.
Tôi và cô ấy từ nhỏ đã học chung một lớp, thành tích của cô luôn khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ. Đặc biệt ấn tượng là bộ môn ngữ văn, bài văn nào của cô cũng nhẹ nhàng tinh tế, câu từ uyển chuyển, vừa khiêm nhường lại vừa trí tuệ, thể hiện sự am hiểu tường tận các cổ thư thánh hiền, mỗi bài viết đều mang đầy khí chất văn chương.
Cô ấy từ tiểu học, trung học, tới phổ thông đều là học sinh xuất sắc nhất, vừa tốt nghiệp cấp 3 lại nhận được học bổng sang Mỹ du học, rồi tiếp tục nghiên cứu sinh, sau đó ở lại Mỹ làm việc, kết hôn và sinh con.
***
Tết năm ngoái cô ấy xin nghỉ phép về thăm nhà, khi gặp lại tôi quả thật vô cùng kinh ngạc. Đã quen biết cô từ lâu, nhưng lần này tôi thấy gương mặt của cô ngời sáng, cách nói chuyện nhẹ nhàng ưu nhã, cử chỉ cũng duyên dáng, cả người toát lên khí chất thanh cao.
Vịt con xấu xí trước đây, một cái chuyển người liền biến thành thiên nga kiều diễm. Tôi chào cô ấy, cô ấy cũng mỉm cười với tôi, nụ cười vẫn như ngày nào, đôi mắt như trăng sáng rất đẹp. Tôi nói đùa với cô ấy: “Từ nhỏ đến lớn cậu đều xinh đẹp như vậy, nhưng chú Lý lại nói cậu xấu xí, lúc ấy cậu có tin không?”. Cô ấy nghe xong cười lớn, nhưng hai má vẫn đỏ bừng trả lời tôi:
“Thật ra khi lên đại học tớ đã biết rồi, bởi vì lúc đó có rất nhiều nam sinh theo đuổi, còn bầu chọn tớ là hoa khôi. Sau đó tớ gọi điện cho cha và hỏi: Con không còn là vịt con xấu xí, phải không cha? Cha tớ trầm mặc rất lâu mới trả lời, câu trả lời của ông tớ không bao giờ quên. Ông nói:
‘Nha đầu à, bề ngoài chỉ là chiếc áo, áo dẫu đẹp đến đâu cũng có ngày biến thành cũ kỹ, nó không phải là mục tiêu con nên theo đuổi. Con không nên vào lúc cần nỗ lực lại chạy theo vẻ ngoài xinh đẹp, bị vẻ đẹp bên ngoài nhiễu loạn tâm trí và ý chí của con. Đây chính là sai lầm của 90% cô gái. Ta là cha của con, cha có nghĩa vụ giúp con tránh khỏi những con đường quanh co. Con hãy tin cha, cha nỗ lực nhiều năm như vậy cũng vì tương lai của con sau này”.
Một lời của cô ấy khiến tôi ngàn vạn lần cảm thán, cũng vô cùng khâm phục trí tuệ và dụng tâm của chú Lý.
Sau khi tắt máy, tớ đã suy nghĩ rất lâu. Ngẫm nghĩ về những lời mà cha nói, nhớ đến những chuyện xảy ra trong gần hai mươi năm cuộc đời, tớ rút ra rằng: Chẳng phải để có thành tích và vinh quang như ngày hôm nay, tất cả đều do chuyên tâm học hành sao? Vì vậy, tớ càng thêm rõ ràng mục tiêu của bản thân mình”.
Một lời của cô ấy khiến tôi ngàn vạn lần cảm thán, cũng vô cùng khâm phục trí tuệ và dụng tâm của chú Lý. Nếu như cô ấy không được cha mình dạy dỗ và dẫn dắt, có lẽ đã không thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay.
***
Thời trung học, ngồi phía trước tôi là một cô bạn đặc biệt xinh đẹp, được coi là nữ thần trong tim của tất cả nam sinh, có thể nói là cô gái xinh nhất trường.
Lúc đó có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô ấy, cho nên cô bắt đầu ăn vận những bộ quần áo sành điệu. Cô cũng tập tành trang điểm, đánh phấn, tô son, thậm chí còn làm tóc, đang học bài vẫn thường liếc mắt soi gương, tâm tư hoàn toàn không còn đặt trong việc học tập nữa.
Sau đó cô ấy có bạn trai, việc học hành bê trễ, lại thường xuyên đến muộn, thành tích rớt xuống năm người cuối cùng trong lớp, tên của cô ấy cũng thường xuyên xuất hiện trong sổ đầu bài. Cuối cùng vì rất nhiều nguyên nhân mà cô buộc phải nghỉ học, từ đó tôi không còn gặp lại cô bạn xinh đẹp ấy nữa.
Cho đến một ngày khi trở về quê nhà, tôi đã gặp cô ấy trong một khu chợ đông người. Cô ấy đẫy đà hơn, ăn mặc tuềnh toàng ra dáng một bà mẹ bỉm sữa, làn da thô ráp và khuôn mặt mệt mỏi.
Vì rất nhiều nguyên nhân mà cô buộc phải nghỉ học, từ đó tôi không còn gặp lại cô bạn xinh đẹp ấy nữa. (Ảnh: toplist.vn)
Lúc ấy tôi có phần giật mình vì sự thay đổi chóng mặt của cô bạn xinh đẹp năm nào. Cô mới chỉ hơn hai mươi tuổi nhưng gương mặt đã in hằn những lo toan của cuộc sống. Những ấn tượng đẹp về cô bạn thưở thiếu thời của tôi cũng vụt tan biến…
Từng đã một nữ sinh thông minh, xinh đẹp, đáng lẽ cô ấy đã có một tương lai đầy hứa hẹn. Nhưng cuộc sống đã đi đến bước này, quả thật cũng khiến cho tôi cảm thấy đau lòng, tiếc nuối.
***
Từ lúc bắt đầu sự nghiệp giáo dục, tôi đã gặp rất nhiều trường hợp tương tự như thế. Rất nhiều cô gái trẻ ngày nay đều bê trễ học hành, đáng lẽ cần phải nỗ lực học tập, họ lại dồn hết tâm trí vào trau chuốt vẻ ngoài, sa vào cạm bẫy của tình cảm luyến ái, sau đó không còn tâm trạng dành cho việc học nữa.
Thanh xuân như vậy có đẹp hay không? Có lẽ đủ ngọt ngào để khiến người ta say đắm, nhưng lại rất chóng vánh ngắn ngủi. Đến khi mộng ảo qua đi, họ sẽ rất nhanh phải đối diện với mặt tàn khốc của xã hội, vì áp lực tuổi tác và cuộc sống mà vội vàng lập gia đình, sinh con. Họ thường hay chọn lựa những người đàn ông giàu có nhưng không thật sự yêu thương mình. Sau khi kết hôn, họ lại tất bật việc nhà cửa, việc chồng con mà không thể chăm sóc cho bản thân mình.
Sau khi kết hôn thì tất bật việc nhà cửa, việc chồng con mà không thể chăm sóc cho bản thân mình. (Ảnh: mecuti.vn)
Có người nói năm tháng là kẻ thù của phụ nữ, lại có người nói không thể làm đẹp mới là kẻ thù thật sự của phụ nữ. Với những cô gái coi trọng ngoại hình, họ sẽ lệ thuộc vào những bộ mỹ phẩm có thương hiệu, những bộ quần áo thời trang hay một chiếc túi xách thời thượng, mới có thể duy trì được sự xinh đẹp của bản thân. Những cô gái như vậy, nếu không thể làm chủ tài chính, hoặc dựa vào đại gia, thì không đủ khả năng để chăm chút cho hình thức bên ngoài.
Còn với những cô gái tin rằng sắc đẹp đến từ trí tuệ và tâm hồn, thì chẳng cần phải đến spa sang trọng hay dùng những bộ mỹ phẩm đắt tiền, họ vẫn cứ luôn đẹp ở bất cứ nơi đâu. Từ ánh mắt, nụ cười, cho đến phong thái và cách ứng xử, họ đều toát lên một vẻ đẹp nội tâm thuần tịnh.
Cho nên, các cô gái, tôi mong rằng vào thời thanh xuân của mình các bạn hãy để cho bản thân “xấu xí” một chút, giản đơn một chút, như vậy các bạn mới có thể tập trung học tập, mới không bị vẻ ngoài làm phiền ý chí, quấy nhiễu quyết tâm. Mong các bạn sẽ không quên rằng, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện một khi đã qua đi thì cũng là vuột mất, cơ hội không còn quay trở lại được nữa.
Mong rằng “phái đẹp” chúng ta sẽ không chỉ đẹp về ngoại hình, mà còn đẹp về phẩm chất, đẹp về giá trị, và đẹp về tâm hồn…
Theo soundofhope.org
Khải Phong biên dịch